Đuyên Hồng

KHÚC NHẠC KHÔNG TÊN



Bồng bềnh nhé mây trôi và gió thoảng
Theo cùng ta cung điệu hoang sơ
Gửi tới không gian, vô bến, vô bờ
Cho vũ trụ buông tràn tiếng nhạc…


Thay ta nhé hỡi lời ca, giọng hát
Chở con thuyền lạc bến tình thơ
Chở tình mây, chở mộng, chở mơ
Chở thương nhớ về miền Quá Khứ


Tiếng réo rắt
Cung trầm
Cung bổng
Lời tình xa
Thoang thoảng mênh mông
Ai bên kia!
Hình như
Đợi bên song
Chờ tắt nắng
Lòng
Hiu hắt nhớ…


Tiếng ai hát như cuộc đời tan vỡ
Tình thơ ơi, tình nhớ, tình sầu
Thơ đã vơi, nhạc đã cạn. Tình đâu?
Ca lên chứ… về đâu cung đàn vỡ…


Hoang sơ
Tiếng đàn
Man mác
Xa đưa


Ai bên kia như cũng buồn…
Vừa,
Thức giấc ngẩn ngơ nhìn sông nắng!


Mây lẳng lặng bay trên trời hoang vắng
Xin ca lên hỡi mây trắng chiều hoang
Biết hôm nay một gã đứng bên đàn
Nhặt cung vỡ về hàn Quá Khứ…


02.05.2006

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "KHÚC NHẠC KHÔNG TÊN"